Đường dẫn đến khung thành
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Đường dẫn đến khung thành

Giấc mơ sân cỏ, đỉnh cao thế giới!
 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  
Latest topics
» soccer? Uhm...tất nhiên tôi thích rồi!
Inazuma Eleven Go I_icon_minitime1/8/2016, 12:14 am by Meiru

» Inazuma Eleven Go
Inazuma Eleven Go I_icon_minitime15/11/2015, 10:11 am by Phong Ryuu

» Mảnh ghép Pandora
Inazuma Eleven Go I_icon_minitime6/11/2015, 3:27 pm by Phong Ryuu

» Tsurugi, liệu có quá muộn không? Series 1
Inazuma Eleven Go I_icon_minitime6/11/2015, 3:20 pm by Phong Ryuu

» Xem chào mình là mem mới
Inazuma Eleven Go I_icon_minitime6/11/2015, 3:15 pm by Phong Ryuu

» Góp ý - Thảo luận chung - Bàn về forum
Inazuma Eleven Go I_icon_minitime6/11/2015, 1:10 pm by Ly Thanh

» Đừng có động vào em gái tôi!
Inazuma Eleven Go I_icon_minitime12/9/2015, 9:27 pm by Ly Thanh

» [Pokemon] Chứng tích tình bạn
Inazuma Eleven Go I_icon_minitime29/8/2015, 11:07 pm by Meiru

» Kho Báu Quan Trọng Nhất Là... Em!
Inazuma Eleven Go I_icon_minitime29/8/2015, 10:54 pm by Meiru

» Little Master
Inazuma Eleven Go I_icon_minitime23/8/2015, 9:49 am by Phong Ryuu


 

 Inazuma Eleven Go

Go down 
5 posters
Chuyển đến trang : 1, 2  Next
Tác giảThông điệp
Kira Akuma
Tập sự
Tập sự



Tổng số bài gửi : 14
Join date : 12/09/2015

Inazuma Eleven Go Empty
Bài gửiTiêu đề: Inazuma Eleven Go   Inazuma Eleven Go I_icon_minitime13/9/2015, 8:57 pm

Xin phép nói trước là truyện này rất dở,tay nghề tác giả còn nghiệp dư,có gì mong các tiền bối chỉ giáo.
Chap 1:
_Tại sao lại là Raimon?-...Nắm tay siết chặt...
_Cần phải có lí do sao?-...Điềm nhiên đáp lại...
_Vì...Raimon là 1 ngôi trường nổi tiếng về bóng đá...
_Thì sao?Bóng đá thì liên quan gì tới tôi?
_Có đấy.Anh muốn em gia nhập đội bóng trường Raimon...
_Không phải tôi đã nói rồi sao?Tôi sẽ không bao gìơ chơi bóng đá thêm 1 lần nào nữa...!
_Cứ như vậy thì bao gìơ em mới vượt qua được đây...?-Anh khẽ thở dài...
_Chuyện của tôi không cần anh quan tâm!
_Akuma,bọn anh chỉ muốn giúp em...-Chàng trai tóc xanh toan vỗ nhẹ lên vai người thiếu niên tóc trắng.Cánh tay anh bị gạt mạnh ra 1 cách lạnh lùng...
_Đừng chạm vào tôi...!
_Đủ rồi,Akuma,em sẽ tới Raimon và gia nhập vào đội bóng dù em có muốn hay không.-Anh tiếp lời,hướng đôi mắt màu ngọc lục bảo cương nghị về phía Akuma.-Đây là lệnh!
_Anh nghĩ anh có quyền ra lệnh cho tôi sao?
_Akuma...em còn muốn sống như thế này đến bao gìơ nữa?Dù em có làm vậy thì cậu ấy cũng sẽ không trở về...
_Đủ rồi!-Akuma lạnh lùng ngắt lời.-Tôi sẽ không chơi bóng đá.Tôi không cần anh can thiệp vào cuộc sống của tôi,tôi không cần ai quan tâm tới tôi.Để tôi yên!
...Cánh cửa đóng sầm,những bước chân gấp gáp vọng lại từ hành lang.Bóng hình nhỏ bé ấy khuất dần vào màn đêm tăm tối...
Chàng trai tóc xanh khẽ thở dài:
_Chúng ta không thể để em ấy như thế này mãi được...
_Tớ biết...
_Hiroto à,cậu có nhất thiết phải ép em ấy gia nhập vào đội bóng trường Raimon không?Tớ cũng biết là cậu rất lo cho em ấy,nhưng mà...
_Tớ không còn lựa chọn nào khác,Midorikawatrước gìơ tớ luôn coi ,Akuma như em ruột của mình.Tớ không thể nhìn em ấy tự dằn vặt mình như thế này...
_Nhưng mà...nếu như Akuma chơi bóng đá,em ấy sẽ lại nhớ...về cậu ấy,về mụ đàn bà đó,thậm chí về cả ông ta...Liệu em ấy có chịu được không?
_Akuma là 1 đứa trẻ mạnh mẽ,tớ tin em ấy sẽ sớm vượt qua được thôi...chỉ còn là vấn đề thời gian...
Cả 2 cùng thở dài...
Cậu bước đi dọc con phố tấp nập người qua lại.Những đóa hoa anh đào nở rộ trong đêm,càng thêm rực rỡ dưới ánh sáng mập mờ từ những bóng đèn neon rực rỡ sắc màu.Cậu đưa tay đón lấy bông hoa nhỏ màu hồng phớt ấy...Kí ức chợt ùa về...Hoa anh đào...nó là loài hoa mà người đó thích nhất...Cậu khẽ nở một nụ cười đau đớn."Hoa anh đào...mãi mãi là hoa anh đào...nhưng anh bây gìơ...đã không còn như trước nữa rồi..."
"Cộc...cộc...",tiếng gõ cửa khẽ vang lên,phá tan bầu không gian tĩnh lặng của màn đêm...
_Vào đi.-Cậu cất giọng lạnh tanh.Cánh cửa từ từ mở ra,một cậu trai với mái tóc màu lá cây sẫm và đôi mắt vàng cam sắc sảo bước vào.Nhưng Akuma chẳng thèm đoái hoài tới cậu ta...
_Cậu vừa đi gặp Hiroto°san về sao?-Cậu ta cất tiếng hỏi.
_Cậu nghĩ tôi còn có thể đi đâu được nữa?-Cậu hỏi vặn lại,mắt vẫn không rời cuốn sách.
_Anh ấy đã nói gì với cậu?
_Tôi tưởng cậu phải biết hết rồi chứ.Mấy cái máy nghe lén cậu cài trong phòng Chủ tịch Kira chẳng lẽ hỏng luôn rồi sao, Masaki?
Kariya ngồi phịch xuống giường:
_Cậu phát hiện ra rồi hả?Qua mặt cậu cũng,khó quá ha...
_Cậu muốn gì?
_Thôi nào,đâu cần dữ vậy,bạn bè với nhau bao nhiêu năm rồi,sao cậu lúc nào cũng lăm le như muốn ăn tươi nuốt sống người khác vậy?-Kariya hỏi,vẻ giễu cợt.
_Đừng đánh trống lảng.
_Đáng sợ quá đó!-Kariya cười khẩy.
_Vào thẳng vấn đề đi.
_Rồi,rồi!-Kariya đảo mắt.-Cậu đúng là...chẳng có khiếu hài hước gì hết!
Akuma gập mạnh cuốn sách lại,ném cho Kariya ánh nhìn sắc lẹm:
_Tôi hỏi lại lần nữa:cậu muốn gì?
_Tớ chỉ muốn giúp cậu thôi mà!
_Và cậu sẽ giúp được rất nhiều nếu như cậu ra khỏi phòng tôi ngay bây giờ.
_Thôi nào,Akuma,sao cậu cứ phải lạnh lùng khép kín như vậy?Mọi người đều rất lo lắng cho cậu,họ chỉ muốn giúp cậu...
_Tôi đã nói rồi,tôi không cần bất cứ kẻ nào quan tâm tới tôi...!-Cậu lạnh lùng ngắt lời.
_Cậu còn muốn sống như thế này đến bao gìơ nữa?Dẫu gì khóa khứ cũng chỉ là khóa khứ thôi mà,nếu ghét nó thì tại sao cậu không quên nó luôn đi?Gĩư lại làm gì,chỉ càng khiến ta đau thêm...
_Khóa khứ...không dễ bị xóa nhòa...
_Không dễ không đồng nghĩa với không thể.Dù cậu có đau buồn cũng chẳng thay đổi được khóa khứ đâu.Cậu không thể tiếp tục sống trong những hồi tưởng mãi được.Cậu không thể thay đổi khóa khứ,nhưng cậu có quyền quyết định tương lai.Cậu nên nhìn về phía trước và thử mở lòng hơn với mọi người đi.Họ sẽ bù đắp cho những mất mát của cậu.
_Cậu không hiểu đâu...-Nắm tay cậu siết chặt lại.-Có những thứ một khi đã mất đi thì không gì có thể thay thế hay bù đắp được,có những vết thương mà mãi mãi không thể chữa lành...dù cậu có cố gắng đến thế nào đi chăng nữa...
_Vậy sao cậu không thử quên nó đi?Vết thương sẽ không lành lại nếu cậu cứ tiếp tục sát muối lên nó.Chi bằng hãy quên nó đi,như vậy sẽ không thấy đau nữa...
_Khóa khứ...không dễ bị xóa nhòa...-Akuma máy móc lặp lại.Kariya khẽ cau mày:
_Akuma,có phải cậu...cậu vẫn còn sợ sao?
Đôi mắt màu lục-lam khẽ rung động...
_...Không...
_Rõ ràng là cậu đang sợ,vậy ra đó là lí do cậu không thể chơi được bóng đá...
_Tôi đã nói là tôi không sợ!-Akuma gần như hét lên...
_Nếu vậy thì...chứng minh đi!
_Cái gì...?
_Chứng minh rằng cậu không sợ đi!Chúng ta sẽ làm 1 vụ cá cược.Cậu phải tới Raimon và gia nhập vào đội bóng.Trong vòng 4 tháng,nếu cậu vượt qua được khóa khứ và chơi bóng đá trở lại thì coi như tớ thắng.Còn nếu không...
_Nếu tôi không làm được thì sao?
_Thì coi như cậu thắng.Khi đó,cả tớ,Hiroto°san,Midorikawa°san hay bất cứ ai đều sẽ không can thiệp vào cuộc sống của cậu nữa.
_...Nghe có vẻ được...
_Tuy nhiên cậu không được phép gian lận.Cậu phải tung hết sức trong tất cả các trận đấu dù cậu có sợ hay không...-Kariya đưa tay về phía Akuma-Thế nào?Đồng ý chứ?
Cậu thoáng do dự,nhưng rồi cũng nắm lấy bàn tay ấy...
_Đồng ý.
*******************************
"Xin vui lòng đọc và cho nhận xét.Nếu thấy dở xin mời nói luôn để tác gỉa ngừng viết."
Về Đầu Trang Go down
Ly Thanh
Đội trưởng đội Tokyo
Ly Thanh


Tổng số bài gửi : 3123
Join date : 16/08/2013
Age : 23
Đến từ : nhà

Inazuma Eleven Go Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Inazuma Eleven Go   Inazuma Eleven Go I_icon_minitime14/9/2015, 7:52 pm

hiện chưa có gì để bàn, riêng mình chỉ thấy hình như là nhiều lời thoại quá mà không có những câu kể hay miêu tả các hành động của nhân vật
Kirei Akuma :v cái tên hay đấy :3
Về Đầu Trang Go down
https://road-to-goal.forumvi.com
Kira Akuma
Tập sự
Tập sự



Tổng số bài gửi : 14
Join date : 12/09/2015

Inazuma Eleven Go Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Inazuma Eleven Go   Inazuma Eleven Go I_icon_minitime14/9/2015, 8:24 pm

Cảm ơn,em vốn quen viết chuyện kiểu nhiều lời thoại rồi.Còn về cái tên...thật ra nó có nghĩa là "Sát thủ Ác ma"...
Về Đầu Trang Go down
Fuuharu Niya-chann
Tập sự
Tập sự
Fuuharu Niya-chann


Tổng số bài gửi : 11
Join date : 10/09/2015
Đến từ : Anime Sekai

Inazuma Eleven Go Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Inazuma Eleven Go   Inazuma Eleven Go I_icon_minitime14/9/2015, 9:02 pm

Vâng. 1 cái tên khá lạ lẫm :v
Anw, viết tiếp cho mị hóng cốt truyện :v
Về Đầu Trang Go down
Kira Akuma
Tập sự
Tập sự



Tổng số bài gửi : 14
Join date : 12/09/2015

Inazuma Eleven Go Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Inazuma Eleven Go   Inazuma Eleven Go I_icon_minitime14/9/2015, 9:05 pm

Xin lỗi,muốn viết tiếp chắc phải đợi đến ngày kia...À,nhân tiện nói luôn,nhân vật"Akuma"trong truyện có 1 khóa khứ khá đen tối(1 phần dựa trên khóa khứ của tác giả),có liên quan đến giết chóc,nên...
Về Đầu Trang Go down
Ly Thanh
Đội trưởng đội Tokyo
Ly Thanh


Tổng số bài gửi : 3123
Join date : 16/08/2013
Age : 23
Đến từ : nhà

Inazuma Eleven Go Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Inazuma Eleven Go   Inazuma Eleven Go I_icon_minitime14/9/2015, 11:07 pm

hiểu hiểu
Về Đầu Trang Go down
https://road-to-goal.forumvi.com
Kira Akuma
Tập sự
Tập sự



Tổng số bài gửi : 14
Join date : 12/09/2015

Inazuma Eleven Go Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Inazuma Eleven Go   Inazuma Eleven Go I_icon_minitime16/9/2015, 9:19 pm

Chap 2:
[Lời kể của Hakuryuu]
_Tsurugi!-Tôi hét lên ra hiệu,chuyền bóng sang cho Tsurugi.Cậu ta nhảy lên đón đường chuyền,tránh cú xoạc bóng của Kirino,tiến sâu vào cấm địa...
_Deaf Drop!
...Trái bóng bay về phía khung thành,được bao quanh bởi những luồng sáng màu tím đỏ kì ảo.
_Fence of Gaia!
...Một hàng rào đất hiện ra chắn trước khung thành,trái bóng bật ngược trở lại...Nó dừng lại ngay dưới chân tôi...
_White Hurricane!
...Thủ môn chưa kịp phản ứng gì,trái bóng đã nằm gọn trong lưới.Tuyệt,bàn thắng thứ 3 trong ngày...quả này Tsurugi thua chắc rồi!
_Này,Tsurugi,thấy rồi chứ?Cậu không có cửa thắng tớ đâu!Chuẩn bị cúi đầu nhận thua đi là vừa!-Tôi quay về phía cậu bạn thân của mình,hống hách nói.
_May mắn thôi...Tớ sẽ không thua cậu đâu!-Tsurugi đáp,rồi lại quay về vị trí.Tên này đúng là cứng đầu mà...Tính ra đây là lần thứ 17 chúng tôi cá cược xem ai ghi được nhiều bàn thắng hơn,trận này tôi nhất định phải thắng,tôi chán hòa lắm rồi!Bỗng,"tuýt",tiếng còi chói tai vang lên.Gì vậy trời?Đang tập dở mà!Huấn luyện viên hôm nay cho nghỉ sớm hả?
_Các em,tập trung nào!-Tiếng vỗ tay vang lên,chúng tôi nhanh chóng xếp thành 2 hàng thẳng tắp trước mặt 3 huấn luyện viên.(tức là Endou°san,Kidou°san và ông thầy Kudou gì gì đó kia)
_Bài tập hôm nay sẽ thay đổi một chút,yêu cầu những người có Avatar đứng riêng sang bên trái,những người khác đứng sang bên phải.
Chúng tôi ngoan ngoãn làm theo.Ông thầy Kudou này...lại có trò gì đây?Huấn luyện viên Kidou liếc qua chúng tôi 1 vòng,rồi tiếp lời:
_Những người có Avatar ra trước khung thành và lần lượt sử dụng hisstastu của mình.Shinsuke,em sẽ làm thủ môn.
Gì vậy trời?Mỗi thế thôi sao?Mấy thầy định làm gì đây?Tuy thắc mắc nhưng chúng tôi vẫn ngoan ngoãn làm theo.Lần lượt các chiêu thức được tung ra,đa phần là tuyệt kĩ sút...
_Tốt lắm,mấy em vào ngồi nghỉ đi.-Huấn luyện viên Endou chỉ vào hàng ghế dự bị.-Những người khác,ra sân!
Sau đó họ lại một lần nữa yêu cầu các cầu thủ tung ra toàn bộ các tuyệt kĩ của mình.Gì đây?Một hình thức kiểm tra à?Ơ...mà sao Kariya lại ngồi đây?
_Vậy đủ chưa,Kariya?-Huấn luyện viên Kidou quay sang hỏi,các cầu thủ đều đã yên vị ngồi nghỉ tại phần sân gần băng ghế dự bị.Ha ha...đừng nói cái trò quái quỉ này là do Kariya bày ra đấy nhé.Mà chắc không phải đâu,nếu vậy mấy thầy đã không tham gia...
_Em cũng không chắc,nhưng có lẽ là rồi...-Kariya đáp.
_Vậy cậu ta đâu rồi?-Huấn luyện viên Kudou hỏi.
_Em chịu,nhưng có lẽ là gần đây thôi...-Kariya đánh mắt về phía vườn trường."Cậu ta"...mấy người họ đang nói về chuyện gì thế nhỉ?
_Được rồi,các em,quay lại tập luyện đi!
Nữa hả?Rốt cuộc thì mấy người tính làm gì đây?Chợt,1 trái bóng bay thẳng về phía tôi,được bao quanh bởi những luồng hào quang màu trắng vàng và những cơn gió xoáy.Tôi nhảy lên sút trả lại.Trái bóng bật ngược,mất hút vào giữa những lùm cây...Vừa rồi...là"White Hurricane"?Một lần na,trái bóng bay tới,nhưng là nhằm hướng Tsurugi...Luồng sáng màu tím đỏ này...là"Deaf Sword"?Chuyện đó cứ lặp đi lặp lại nhiều lần,trái bóng cứ nhằm thẳng các cầu thủ mà lao tới,mỗi lần là 1 tuyệt kĩ khác...Chuyện quái gì nữa đây?Có kẻ đang cố tình trêu tức chúng tôi à?Những mà hắn là ai?Và làm sao sử dụng được những tuyệt kĩ này?
_Kira Akuma,cậu dừng lại ngay cho tớ!-Kariya chợt hét lên.Những trái bóng không bay tới nữa...Bước xuống sân,1 tên nhóc có mái tóc màu bạch kim dài buộc kiểu đuôi ngựa thấp,mái tóc rủ xuống che mất 1 mắt;nước da trắng nhợt,đôi mắt vô hồn màu nước biển pha chút lam nhạt.Cậu ta mặc 1 chiếc áo sơ mi trắng,quần jean và choàng qua vai chiếc áo đồng phục nam của Raimon.Phong cách ăn mặc của cậu ta có phần na ná Tsurugi...
_Các em,đây là Kira Akuma,từ hôm nay sẽ chính thức trở thành thành viên của Raimon Eleven.Các em hãy giúp đỡ nhau nhé!-Huấn luyện viên Endou cười,đẩy nhẹ cậu nhóc kia về phía chúng tôi.Khuôn mặt cậu ta vẫn lạnh băng,không biểu lộ chút xúc cảm nào...
_Chào mừng cậu tham gia vào Raimon Eleven.Tớ là Matsukaze Tenma,đội trưởng đội bóng.Rất vui được gặp cậu!-Tenma nở nụ cười thân thiện,đưa tay về phía cậu ta.Tên Kira đó vẫn không thèm mở miệng nói đến một lời,chỉ đưa ánh mắt sắc lẹm nhìn qua chúng tôi 1 lượt...Ê,mà khoan đã,vậy người sút những trái bóng vừa nãy là...
_Khoan đã,thưa huấn luyện viên!-Shindou chợt cất tiếng,bước về phía cậu nhóc kia.-Xin lỗi cậu,nhưng trước giờ chưa từng có cầu thủ nào gia nhập đội mà không phải vượt qua bài kiểm tra.Chưa từng có ngoại lệ nào,vậy nên phiền cậu...
_Khoan đã,Shindou,thật ra Akuma là...-Huấn luyện viên Endou toan nói gì đó,nhưng Kira đã giơ tay làm dấu ra hiệu cho thầy ấy im lặng.Đoạn,cậu ta cất tiếng,chất giọng trầm lạnh băng:
_Nói rõ hơn đi.
_Đơn giản thôi,cậu chỉ thể hiện thực lực của mình.
_Bằng cách nào?
_Bằng 1 trận đấu,thường thì các cầu thủ muốn gia nhập sẽ lập thành 1 đội để đấu với các cầu thủ trong đội hình chính thức,nhưng cậu chỉ có 1 mình,nên...
_Cứ đấu đi.
_Hả...?
_Tôi nói cứ đấu đi,1 mình tôi là đủ rồi.
Về Đầu Trang Go down
Ly Thanh
Đội trưởng đội Tokyo
Ly Thanh


Tổng số bài gửi : 3123
Join date : 16/08/2013
Age : 23
Đến từ : nhà

Inazuma Eleven Go Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Inazuma Eleven Go   Inazuma Eleven Go I_icon_minitime17/9/2015, 6:07 am

toàn là dấu gạch ngang :v mình nghĩ bạn nên thử vs thể loại truyện Drama thì hơn :3
Về Đầu Trang Go down
https://road-to-goal.forumvi.com
Kira Akuma
Tập sự
Tập sự



Tổng số bài gửi : 14
Join date : 12/09/2015

Inazuma Eleven Go Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Inazuma Eleven Go   Inazuma Eleven Go I_icon_minitime20/9/2015, 8:05 pm

Chap 3:
[Lời kể của Shindou]
_Cứ đấu đi,một mình tôi là đủ rồi.-Cậu ta nói,khẽ nở 1 nụ cười nửa miệng ngạo nghễ.
_Ý...Ý cậu là...một mình cậu chọi lại cả 11 người chúng tớ sao?-Tenma ngạc nhiên hỏi.
_Không được sao?Đừng nói với tôi là các cậu sợ đấy.
_Không...chỉ là...một mình cậu sao có thể chọi lại Raimon Eleven được?Hay là thế này đi,cậu sẽ đấu với 1 trong số chúng tôi,được chứ?-Tôi tiếp lời.Cậu ta chắc chắn không thể một mình vượt qua cả đội Raimon,không ai có thể làm chuyện đó.Dù cậu ta có giỏi đến cỡ nào đi chăng nữa thì chắc chắn cũng không thể thắng được.
_Không,tôi muốn đấu với cả 11 người.Chỉ có vậy mới thú vị thôi.
_Nhưng...
_Đủ rồi,Shindou.-Huấn luyện viên Kidou cất tiếng.-Các em cứ ra sân đi,11 người hoặc hơn cũng được,và nhớ là phải tung hết sức.
_Nhưng mà,thưa huấn luyện viên,một mình cậu ấy sao có thể...
_Em đang chống lệnh tôi đấy à,Shindou?-Huấn luyện viên khẽ cau mày.Tôi đành im lặng.Và thế là toàn bộ các thành viên của Raimon Eleven,tức là cả các cầu thủ dự bị đều ra sân chỉ để đấu lại 1 học sinh năm nhất bí ẩn chẳng rõ thực lực thế nào.Việc này khá kì lạ...một trận đấu không cân sức chút nào.Một hồi còi vang lên.Đầu tiên,quyền phát bóng về chân Tenma.Tôi đã định xin huấn luyện viên ưu tiên cho cậu bạn kia có bóng trước,nhưng thầy lại không đồng ý với tôi.Thế trận này thật sự rất bất lợi cho cậu ấy...Tenma chuyền bóng sang cho Fei,cả 2 cùng dẫn bóng tiến vào cấm địa của đội bên.Nhưng kì lạ là,cậu bạn kia vẫn chẳng thèm nhúc nhích.Gì đây?Chẳng lẽ cậu ta bỏ cuộc luôn rồi sao?
_Bouncer Rabbit!
Fei nhảy lên,sút bóng.Kết quả tưởng chừng đã rõ,nhưng...cậu bạn đó đã kịp chạy về trước khung thành và chặn trái bóng lại một cách nhẹ nhàng mà không cần dùng đến bất cứ tuyệt kĩ nào.Bao nhiêu con mắt kinh ngạc dồn về phía cậu ta.Không thể nào,sao cậu ta có thể nhanh như vậy?Cậu bạn đó dễ dàng dẫn bóng vượt qua Fei và Tenma,rồi vượt qua cả Tsurugi,Taiyou,Hakuryuu và Kurama.Mọi người đều không kịp phản ứng,cậu ta thật sự rất nhanh.Tôi gần như không thể thấy nổi chuyển động của cậu ta...Aoyama và Ichino cố chặn cậu ta bằng một cú xoạc bóng,cậu ta chỉ nhẹ nhàng nhảy lên và né được.Cơ hội đến rồi,tôi chạy lên,chắn trước cậu ta.Dù có giỏi đến mấy thì cậu ta cũng không thể lấy lại tốc độ nhanh như vậy được,tôi chắc chắn sẽ cướp được bóng từ cậu ta.Nhưng có lẽ tôi đã lầm...Tôi chỉ kịp nghe loáng thoáng bên tai 2 chữ"Quá chậm",rồi tôi bị cái gì đó sượt qua.Trong đầu tôi lúc bấy giờ chỉ có 3 chữ:Không.Thể.Nào!Tốc độ của cậu ta...Bình tĩnh nào,Shindou Takuto,có thể chỉ là may mắn thôi.Cậu ta vẫn chưa ghi bàn mà,vẫn còn cơ hội.
_Deep Mist!
Một lớp sương mờ phủ kín cả khoảng sân.Tôi lại chạy tới phía sau cậu ta,lần này cậu ta chắc chắn sẽ dừng lại,tôi phải lợi dụng sơ hở để cướp lại bóng.Nhưng không,cậu ta không hề giảm tốc.Tôi thật sự không hiểu,cậu ta đang nghĩ cái gì vậy chứ?Cậu ta tính lao thẳng vào Deep Mist sao?Trái với tất cả những gỉa thiết trong đầu tôi,cậu ta nhảy lên,xoay người và...sút bóng?!
_Ryuusei Blade...!
Trái bóng bay xuyên lớp sương mù,cậu ta lộn người,nhẹ nhàng tiếp đất.Gì vậy chứ?Cậu ta nghĩ có thể sút vào từ một khoảng cách xa như vậy sao?Cậu ta thậm chí còn chưa vượt qua hàng hậu vệ...
_Hunter Net V2!
_Atlantic Wall!
Trái bóng bật ngược lại,đúng như dự tính của tôi.Tôi toan nhảy lên đón bóng,nhưng ai đó đã nhanh chân hơn tôi...Đùa sao?Một lần nữa,trái bóng lại trở về dưới quyền kiểm soát của cậu ta.Cậu ta dẫn bóng lao thẳng vào lớp sương mỏng đang dần tan đi...Tôi nghe thấy vài tiếng hét từ phía các hậu vệ,vài tiếng va chạm,và tiếng trái bóng va đập đều đều xuống sân cỏ...
_White Hurricane...!
Một luồng sáng trắng vàng nhằm thẳng hướng khung thành mà bay tới.Không...không lẽ nào...đó là...Lớp sương tan đi,cậu bạn đó đứng trước khung thành,trái bóng nằm gọn trong lưới.Có phải cậu ta vừa mới...sử dụng hissatsu của Hakuryuu?Tiếng còi vang lên,chúng tôi chết lặng.Ghi bàn rồi...cậu ta ghi bàn rồi...một mình cậu ta...chọi lại toàn bộ các cầu thủ của Raimon...Sao có thể như vậy được?Cậu ta hất nhẹ tấm áo choàng,quay về phía chúng tôi:
_Vậy đã đủ chưa?
_Cậu...làm sao cậu có thể...-Tenma lắp bắp.
_Tốc độ đó...Và luồng sáng vừa nãy...-Hakuryu mắt vẫn nhìn đăm đăm vào trái bóng....-Cậu...thật ra là ai?
Bỗng,Kariya bước tới,vỗ nhẹ vào vai cậu ta:
_Xin phép giới thiệu lại nhé,đây là Kira Akuma,thành viên mới của Raimon Eleven,một trong những đứa trẻ giỏi nhất sống tại Sun Garden và em họ Kiyama hay Kira Hiroto,tiền đạo của Inazuma Legend Japan.
****************************
Xin lỗi nhé,chuyện Drama thì em chưa viết thử bao giờ nên có thể sẽ còn tệ hơn.Nói thật cái chuyện này em viết cũng chỉ để cho vui nên thật ra là nhảm và ngắn hết chỗ nói(1 phần cũng do viết bằng điện thoại)
Về Đầu Trang Go down
Ly Thanh
Đội trưởng đội Tokyo
Ly Thanh


Tổng số bài gửi : 3123
Join date : 16/08/2013
Age : 23
Đến từ : nhà

Inazuma Eleven Go Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Inazuma Eleven Go   Inazuma Eleven Go I_icon_minitime23/9/2015, 7:04 pm

A, viết bằng điện thoại :v nếu ta mà viết bằng đt thì giống ta rồi. 4rum cx có một tr Drama đó: Bakamitai drop lâu rồi, cơ mà nếu có hứng thì thím ghé qua thử xem :v
Về Đầu Trang Go down
https://road-to-goal.forumvi.com
Kira Akuma
Tập sự
Tập sự



Tổng số bài gửi : 14
Join date : 12/09/2015

Inazuma Eleven Go Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Inazuma Eleven Go   Inazuma Eleven Go I_icon_minitime23/9/2015, 7:35 pm

Đã ghé,truyện cũng khá hay đó chị,đặc biệt là Akuma cũng cuồng Alpha-Beta luôn.Mà drop luôn rồi hả...?
Về Đầu Trang Go down
Ly Thanh
Đội trưởng đội Tokyo
Ly Thanh


Tổng số bài gửi : 3123
Join date : 16/08/2013
Age : 23
Đến từ : nhà

Inazuma Eleven Go Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Inazuma Eleven Go   Inazuma Eleven Go I_icon_minitime24/9/2015, 10:08 pm

drop luôn rồi, tr nào về IE đều drop rồi :v
mà chị cái gì a?
Về Đầu Trang Go down
https://road-to-goal.forumvi.com
Kira Akuma
Tập sự
Tập sự



Tổng số bài gửi : 14
Join date : 12/09/2015

Inazuma Eleven Go Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Inazuma Eleven Go   Inazuma Eleven Go I_icon_minitime27/9/2015, 2:59 pm

Ko chị thì gì?"Anh"chắc?
Về Đầu Trang Go down
Ly Thanh
Đội trưởng đội Tokyo
Ly Thanh


Tổng số bài gửi : 3123
Join date : 16/08/2013
Age : 23
Đến từ : nhà

Inazuma Eleven Go Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Inazuma Eleven Go   Inazuma Eleven Go I_icon_minitime28/9/2015, 7:21 pm

chứ sao, lão tử đẹp trai sáng láng thế này, há có thể là nữ nhi?
Về Đầu Trang Go down
https://road-to-goal.forumvi.com
Kira Akuma
Tập sự
Tập sự



Tổng số bài gửi : 14
Join date : 12/09/2015

Inazuma Eleven Go Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Inazuma Eleven Go   Inazuma Eleven Go I_icon_minitime28/9/2015, 9:09 pm

...Ha...ha ha...Vậy cho em xin lỗi nha,senpai.Em đoán mò thôi...
Về Đầu Trang Go down
Kira Akuma
Tập sự
Tập sự



Tổng số bài gửi : 14
Join date : 12/09/2015

Inazuma Eleven Go Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Inazuma Eleven Go   Inazuma Eleven Go I_icon_minitime28/9/2015, 9:10 pm

Mà nói thiệt chứ hả?
Về Đầu Trang Go down
Meiru
Đội trưởng đội Tohoku
Meiru


Tổng số bài gửi : 1258
Join date : 19/02/2014
Age : 24
Đến từ : đâu đâu đó

Inazuma Eleven Go Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Inazuma Eleven Go   Inazuma Eleven Go I_icon_minitime28/9/2015, 9:59 pm

Chuyện hơi nhiều lời thoại a~ Giảm lại thêm hành động cảm xúc nhân vật
Không hẳn là tất cả truyện về IE đều drop đâu :3
Về Đầu Trang Go down
Ly Thanh
Đội trưởng đội Tokyo
Ly Thanh


Tổng số bài gửi : 3123
Join date : 16/08/2013
Age : 23
Đến từ : nhà

Inazuma Eleven Go Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Inazuma Eleven Go   Inazuma Eleven Go I_icon_minitime28/9/2015, 11:26 pm

đấy là tr của cậu ko drop chứ của tớ drop hết r mei
Về Đầu Trang Go down
https://road-to-goal.forumvi.com
Phong Ryuu
Đội trưởng đội Hokkaido
Đội trưởng đội Hokkaido
Phong Ryuu


Tổng số bài gửi : 3115
Join date : 11/02/2014
Age : 24
Đến từ : Narfam

Inazuma Eleven Go Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Inazuma Eleven Go   Inazuma Eleven Go I_icon_minitime6/11/2015, 3:26 pm

:v *felling ba chấm với Ly Thanh* thôi chuyện của nó mình không phá bĩnh :v à mà anh vẫn quen gọi em bằng tên cũ hơn

về truyện này ._. ngộ chỉ có 1 góp ý nhỏ thôi..... đó là..... có thể phóng cỡ chữ to lên không ? đọc chữ to đỡ đau mắt hơn ._.
Về Đầu Trang Go down
http://thinliunhc@wordpress.com
Kira Akuma
Tập sự
Tập sự



Tổng số bài gửi : 14
Join date : 12/09/2015

Inazuma Eleven Go Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Inazuma Eleven Go   Inazuma Eleven Go I_icon_minitime7/11/2015, 3:12 pm

Viết bằng điện thoại phóng kiểu quái gì được?
Về Đầu Trang Go down
Kira Akuma
Tập sự
Tập sự



Tổng số bài gửi : 14
Join date : 12/09/2015

Inazuma Eleven Go Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Inazuma Eleven Go   Inazuma Eleven Go I_icon_minitime7/11/2015, 3:33 pm

Chap 2:Kí ức trở về
[Lời kể của Hakuryuu]
Đã 2 tuần kể từ khi cái người tên Kira Akuma ấy gia nhập vào đội bóng chúng tôi.Kì lạ là,trong tất cả các buổi tập,cậu ta đều không tham gia,chỉ im lặng ngồi ở hàng ghế dự bị,mắt dán chặt vào cuốn sách.Lúc nào cũng sách,sách,sách,sách,bộ cậu ta là con mọt sách hả?Trong lớp(cậu ta chuyển vào học cùng lớp với tôi,Tsurugi và Taiyou),cậu ta vốn không bao giờ giơ tay phát biểu,cũng không bao giờ nói chuyện với ai...Lúc nào cũng trầm lặng...lúc nào cũng giữ vẻ mặt lãnh cảm ấy...giống như một con sói hoang cô độc...Mà nhắc mới nhớ,hình như hôm trước khi sút bóng,cậu ta đã sử dụng Deaf Drop của Tsurugi và cái chiêu Ryuusei Blade gì gì đó của tiền đạo huyền thoại Kira Hiroto(nếu tôi nhớ không nhầm...).Thật kì lạ...làm sao cậu ta có thể sử dụng những tuyệt kĩ đó chứ?Hay là...Tôi đánh mắt về phía hàng ghế dự bị.Cậu ta,Kira Akuma,vẫn thản nhiên ngồi đó,mắt vẫn dán chặt vào cuốn tiểu thuyết dày cộp trên tay...Đừng có nói là...
_Này!Hakuryuu!Tập trung vào!-Ai đó hét lớn.Tôi hơi giật mình,quay người lại,nhưng chưa kịp phản ứng thì đã có thứ gì đó cưng cứng đập vào mặt...Khỉ thật,tên quái quỉ nào sút bóng thế?
_Này,Hakuryuu,cậu nghĩ cái quái gì thế?Đừng có sao nhãng nữa,đang tập luyện đấy!-Tsurugi quạt thẳng.Tôi cá chắc là trái bóng này do cậu ta sút...
_Biết rồi,biết rồi,không cần phải nhắc.-Tôi đứng dậy,phủi phủi quần áo,rồi lại đánh mắt về phía Kira.Có lẽ nào,cậu ta...cậu ta có thể sao chép toàn bộ các hissatsu?Lại còn cái tốc độ kinh khủng ấy nữa...
_Này,Hakuryuu,tập trung vào giùm cái đi!-Lại một tiếng hét chói tai vang lên,nhưng nó không phải là từ Tsurugi(vậy còn đỡ...),mà là từ Seto Midori.Bà chị đó...Tôi chỉ"tch"một tiếng,rồi lao lên,cướp bóng lại từ chân Kurama,rồi chuyền lên cho Tsurugi...Kira Akuma...cậu ta thật sự đủ khả năng để sao chép kĩ thuật của người khác sao?Nhưng sao cậu ta không sử dụng tuyệt kĩ của chính mình nhỉ...?
_Hakuryuu!
Tôi nhảy lên đón đường chuyền,nhẹ nhàng lách qua hàng trung vệ,chuyền bóng lại cho Tsurugi...Kira,nếu cậu ta đủ khả năng để sao chép các kĩ thuật hissatsu,hẳn cậu ta phải ở một đẳng cấp rất cao,có lẽ là ngang hàng với tôi cũng nên,như vậy hẳn sẽ có những kĩ thuật hissatsu riêng cực mạnh.Nhưng mà...tại sao cậu ta lại không sử dụng chúng?
_Này!
Tôi nhảy lên đón bóng,vượt qua Hunter Net của Kariya và Atlantic Wall của Amagi với không mấy khó khăn...Kira Akuma...cậu ta rõ ràng rất mạnh...nhưng có vẻ lại không muốn bộc lộ cái mạnh ấy...Vì sao nhỉ?
_Tớ đang trống!
Tôi chuyền bóng lại phía sau cho Taiyou...Thêm 1 điều nữa,tên nhóc Kira này...cậu ta rõ ràng không có 1 chút hứng thú nào với bóng đá...vậy thì tại sao cậu ta lại gia nhập vào Raimon Eleven?"Tuýt",lại là cái tiếng còi ấy...
_Các em,tập trung lại nào!-Tiếng vỗ tay vang lên.Chúng tôi nhanh chóng tập trung về phía hàng ghế dự bị,trước mặt 2 huấn luyện viên.-Bọn anh có một vài thông báo mới cho các em...
Huấn luyện viên Endou đánh mắt về phía thầy Kidou.Thầy bước lên,dõng dạc cất tiếng:
_Chúng ta vừa nhận được lời mời đấu giao hữu từ Hakuren Eleven.Thầy và huấn luyện viên Endou đã nhận lời.Trận đấu sẽ diễn ra vào tuần sau,tại sân bóng Học viện Hakuren.Vậy nên chúng ta sẽ tới Hokkaido vào cuối tuần này.Nếu các em thắng,sẽ được nghỉ một tuần tại Hokkaido.Các em hãy về thông báo trước cho gia đình,ngày mai,tức là thứ 7,lúc 8 giờ,phải có mặt tại đây để khởi hành.Rõ cả chứ?
_Vâng ạ!-Chúng tôi cùng đồng thanh đáp.Rồi tiếng bàn tán lại rộ lên.Hokkaido à?Chỗ đó cũng hay...mà ở đó có thể có mấy trận bão tuyết khá mạnh,điều kiện hoàn hảo cho 1 trận quyết đấu giữa tôi và Tsurugi...Mà giờ tôi mới để ý,tên Kira đó không có ở đây.Cậu ta lúc nào cũng bỏ đi không một lời như vậy.Đúng là 1 tên nhóc kì lạ...
[Lời kể của Akuma]
Hokkaido...Học viện Hakuren...có thể cậu ta sẽ ở đó...người bạn đầu tiên của tôi...
_Akuma...!-Ai đó gọi giật lại.Không cần quay lưng,tôi vẫn biết rất rõ người đó là ai...và biết chắc chắn tất cả những điều người đó muốn nói...Dù vậy,tôi vẫn dừng bước...
_Có chuyện gì?-Tôi cất tiếng hỏi.
_Trận giao hữu với Hakuren...cậu phải tham gia nó...với tư cách là 1 tiền đạo...một cầu thủ chính thức của Raimon...-Cậu ta nói giữa những tiếng thở dốc...
_Và tại sao tôi phải làm vậy?
_Thỏa thuận...nếu không làm vậy,cậu sẽ thua...
Tôi nén tiếng thở dài,đáp lời:
_...Tôi biết rồi...
_Và...cậu phải sử dụng chúng...những tuyệt kĩ của riêng cậu...
Tôi hơi khựng lại...
_Không...
_Tại sao chứ?Không phải ta đã thỏa thuận...
_Trong thỏa thuận không nói về việc tôi có bắt buộc phải sử dụng tuyệt kĩ của mình hay không.-Tôi lạnh lùng ngắt lời.-Đừng cố ép buộc tôi.Dù cậu có nói gì đi chăng nữa,tôi cũng sẽ không sử dụng chúng...không bao giờ nữa...
Dứt lời,tôi lẳng lặng bỏ đi...Từng cánh hoa anh đào bay lất phất theo gió,gợi nhớ những kí ức năm xưa...Cái vụ cá cược ngu ngốc ấy...thật ra tôi cũng không muốn đồng ý với thỏa thuận đó chút nào,nhưng chỉ là..."Nếu ngược lại...Mọi người sẽ không can thiệp vào cuộc sống của cậu nữa...",đó thật sự là một điều kiện béo bở.Và tôi cũng biết chắc chắn rằng mình không thể thua...dù cho tôi có muốn đi chăng nữa...Bóng đá ư?Thứ đó đối với tôi giờ chẳng còn ý nghĩa gì nữa rồi...kể từ ngày người đó ra đi...Mọi thứ đối với tôi giờ đều vô nghĩa cả thôi.Từ ngày người đó ra đi,tôi đã đánh mất tất cả...niềm vui...tiếng cười...niềm đam mê...tất cả những cảm xúc của tôi...chúng đều theo đó mà tan vào hư vô...Tương lai,hi vọng,bạn bè,tình thương...tất cả những thứ đó giờ đối với tôi đã quá xa xỉ...Chúng ở một nơi rất cao,một nơi mà tôi mãi mãi không thể với tới được nữa...Và cứ như thế,tôi trở thành một kẻ lãnh cảm...một"con sói nhỏ cô độc"...sống trong một cái địa ngục lạnh lẽo nơi chỉ có bóng tối ngự trị...sống trong một thế giới nơi mà ánh sáng không tồn tại...sống trong một cái xiềng xích,sống trong đớn đau...Kira Akuma...đối với tôi,người mang cái tên ấy đã chết lâu rồi...chết trong đúng cái ngày định mệnh ấy,đúng cái ngày mà tôi bị tước đoạt mọi thứ...Hoàng hôn xuống,bầu trời nhuốm màu đỏ tươi...giống như cái màu đỏ của biển máu năm ấy...Đứng trên sân thượng,từng làn gió mát lạnh tạt vào mặt,tôi khẽ nhắm mắt lại...Kí ức lại một lần nữa tràn về...cái kí ức mà tôi ghét cay ghét đắng...
"A!Ba về rồi!Sao mấy tháng nay ba không về chơi với con?Con nhớ ba nhiều lắm!Cả mẹ nữa...Ơ,mà cô này là...?"
"Bé Aku ngoan,vào trong ngủ tiếp đi con,ba mẹ cần nói chuyện riêng một lát..."
"Con không chịu đâu!Con muốn chơi bóng đá với ba cơ!Lâu lắm rồi ba chẳng về chơi với con...!"
"Bé Aku ngoan của ba,vào trong nghỉ tiếp đi con.Mai ba sẽ đưa con đi chơi công viên,rồi hai ba con mình sẽ đi xem một trận đấu bóng đá...chịu không?"
"Thật ạ?Dạ chịu!"
"*Cạch*"
"Giờ...cô có gì muốn nói thì nói nhanh đi."
"...Không đời nào!Tôi sẽ không để Aku đi với anh.Tôi nhất định sẽ không để nó lớn lên dưới bàn tay của một kẻ ngoại tình như anh!"
"Cô đừng có mà mạnh miệng.Dẫu sao cô cũng chỉ là một ả đàn bà vô dụng thôi,cô không thể sánh nổi với tôi đâu!"
"Cô...cô tước đoạt hạnh phúc gia đình người khác còn chưa đủ sao?Tôi không cho phép cô xúc phạm tôi,không...cô không có quyền xúc phạm tôi!"
"Thì cô cũng làm gì có quyền cấm tôi chứ?Cô nghĩ cô là ai hả,ả đàn bà vô dụng kia?"
"Hãy giao Akuma cho tôi.Con bé sẽ được sống trong một tòa biệt thự nguy nga với đầy đủ mọi thứ mà con bé hằng ao ước,tôi sẽ để con bé học ở trường đạt chuẩn quốc gia..."
"Những thứ của cải đó không thể bù đắp cho tình yêu thương của người mẹ!Đứa trẻ không thể lớn lên mà không có mẹ ở bên!"
"Việc đó không khiến cô phải bận tâm.Từ hôm nay tôi sẽ là mẹ của nó.Thật tội nghiệp cho đứa trẻ nào phải lớn lên dưới sự giáo huấn của một ả đàn bà cứng đầu như cô!"
"Giao Akuma cho tôi,tôi sẽ để lại cho cô căn nhà này và số tiền trợ cấp đủ để cô sống an nhàn suốt phần đời còn lại.Tôi không thể để con bé sống trong một căn nhà nghèo nàn như thế này được..."
"Không được!Anh không được phép đem con bé đi!"
"Cô mau tránh ra một bên cho tôi...!"
"Đừng mà...làm ơn...tôi xin anh...Anh có thể lấy lại căn nhà này,anh có thể lấy lại toàn bộ số tiền trợ cấp,anh có thể lấy lại tất cả,chỉ xin anh...đừng cướp Akuma đi khỏi tôi...!"
"Tôi bảo cô tránh ra!"
"Ả đàn bà lắm lời...Chết đi!"
"Á!!!!!!!"
Máu...máu bắn tung tóe...khắp nơi chỉ toàn là máu...máu tươi...máu rỉ ra từ 2 thân xác đang nằm bất động trên sàn nhà...Người đàn bà ấy đứng giữa phòng,tay cầm chắc lưỡi dao,cười một cách điên dại.Chết rồi...Họ chết cả rồi...Ba mẹ tôi...là bà ta...chính bà ta đã giết họ...chính mụ đàn bà đó đã tước đoạt mọi thứ của tôi...!Rồi,bà ta quay về phía tôi,đôi mắt ánh lên những tia hoang dại...
"Chết đi...!"
Tôi giật mình bừng tỉnh.Vừa rồi...lại là...cái quá khứ chết tiệt ấy...Tại sao chứ?Tại sao tôi không thể quên được nó?Dù cho tôi đã cố gắng làm mọi cách để quên đi,thậm chí đã giả vờ sống như một đứa con trai,nhưng...tại sao?Tại sao cái kí ức chết tiệt ấy vẫn phải đeo bám lấy tôi?Nó không thể buông tha cho tôi được sao...?Dù chỉ là một giây...Tôi cảm thấy có gì đó nhói nhói ở lồng ngực bên trái...cảm giác như có ai đó đang cầm dao đâm liên tiếp vào trái tim tôi vậy...đau quá...nhưng tôi lại không thể khóc được...vì tôi là một kẻ lãnh huyết...và cũng là một kẻ vô dụng...Ừ đấy,Kira Akuma là 1 đứa con gái...1 đứa con gái yếu đuối đã bất lực nhìn người mình yêu thương bị mang tới một thế giới khác...1 đứa con gái vô dụng thậm chí không thể làm gì để bảo vệ người quan trọng nhất đối với mình...1 đứa nhóc không đáng sống...!Đau quá...lại nữa rồi...chết tiệt thật...!Tôi biết ngay sẽ vậy mà,nếu như tôi chơi bóng đá trở lại...đáng ra tôi không nên đồng ý với cái giao kết ấy,đáng ra tôi không nên chạm vào trái bóng...Thật ngu ngốc...!
[Lời kể của Taiyou]
...Tôi đóng cánh tủ đựng đồ lại,khoác chiếc cặp lên vai,bước ra khỏi phòng câu lạc bộ.Màn đêm đã buông xuống tự bao giờ.Hôm nay tôi ở lại tập bóng muộn hơn một chút,cũng lâu rồi tôi chưa tập đến khuya như thế này.Lúc còn ở bệnh viện,chị Fuyuka lúc nào cũng bắt tôi đi ngủ sớm,tầm 8-9 giờ gì đấy(bây giờ là 10 giờ đêm),mà cũng chẳng biết chị ấy làm thế nào mà tôi không tài nào lẻn ra ngoài nổi.Cửa chính và cả mấy cửa sổ đều không mở được,dù chính xác thì chị Fuyuka không bao giờ khóa cửa...Mà thôi quên đi,dẫu sao bây giờ sức khỏe của tôi cũng khá lên nhiều rồi,có lẽ sẽ không phải quay lại đó nữa...Sân trường vắng lặng không một bóng người,ánh trăng dịu dàng rọi xuống,gió nhẹ lay hàng cây.Thoải mái quá!Thế này tốt hơn suốt ngày phải nằm lì một chỗ trên giường bệnh rất nhiều...Đẩy cửa nhẹ nhàng,tôi bước lên sân thượng.Tình cờ,tôi thấy một bóng người đang đứng tựa vào lan can.Mái tóc trắng dài nhẹ nhàng bay theo gió...là Kira Akuma!Nhưng tại sao cậu ta vẫn còn ở đây...?Tôi bước tới...
_Kira,là cậu sao?-Tôi cất tiếng hỏi.Cậu ta quay người lại,hướng đôi mắt vô hồn lên nhìn thẳng vào tôi...
_Amemiya Taiyou,nếu tôi nhớ không nhầm...-Tôi gật đầu thay cho lời xác nhận.-Tại sai cậu vẫn còn ở đây?
_Tôi ở lại tập luyện thêm.Còn cậu?
_...Không liên quan đến cậu...
Cậu ta nhẹ nhàng bước qua tôi.1 hương thơm thoang thoảng khẽ sượt qua...mùi hương này...thật sự rất quen thuộc...là hoa anh đào sao?
_Đợi đã.
Tiếng bước chân bất chợt dừng lại...
_Cậu...tại sao lại gia nhập vào Raimon Eleven?
_...Tại sao tôi phải trả lời cậu?
_Tôi cũng là một thành viên của đội bóng,và tôi được quyền biết về người đồng đội mới của mình.
_Tôi không phải đồng đội của cậu.
_Nhưng cậu vẫn là một thành viên trong câu lạc bộ...-Tôi quay người lại.-Cậu không có vẻ gì là người yêu thích bóng đá,vậy thì tại sao cậu lại gia nhập vào đội bóng?Thật sự thì cậu muốn gì?
_Đừng lo xa quá,Amemiya...-Một tiếng cười mỉa mai khẽ vang lên...-Đúng,tôi không yêu bóng đá và tôi có 1 mục đích khác.Nhưng cậu không cần phải thận trọng như vậy đâu,mục đích đó hoàn toàn không ảnh hưởng tới Raimon Eleven hay thứ bóng đá của các cậu.
_Thật sao?-Tôi khẽ cau mày.
_Tin hay không là tùy cậu thôi...-Cậu ta vẫn không quay người lại,chỉ lạnh lùng bước đi...-Nhưng dù cậu có nghĩ gì đi nữa thì sự thật vẫn là sự thật thôi,chẳng gì có thể thay đổi nó cả...
[Lời kể của Akuma]
...Tôi bước dọc con phố tấp nập người qua lại.Tôi cực ghét những nơi đông đúc và ồn ào như thế này,thật là ngột ngạt...!Chỉ tiếc đây là con đường duy nhất dẫn đến nơi đó...
Công viên Inazuma,11 giờ đêm,đây là cái địa điểm duy nhất mà tôi thích trong cái thành phố chán ngắt này.Tôi luôn tới đây mỗi khi muốn yên tĩnh suy nghĩ một mình.Chắc chắn sẽ không có ai làm phiền tôi cả,vì đây thực chất là một công viên bị bỏ hoang.Tôi nằm xuống trên thảm cỏ,ngước mắt nhìn lên bầu trời.Những đám mây lặng lờ trôi,một thứ ánh sáng trắng nhẹ nhàng rải xuống...Bình thường tôi vốn rất ghét ánh sáng,đặc biệt là ánh nắng mặt trời,nhưng ánh trăng thì khác...Tôi thích sự dịu dàng,tinh tế pha chút u buồn và trầm tư của nó...Gió thổi xào xạc,những hàng cây khẽ lay động.Gió khẽ cất tiếng ca,bài ca của cuộc sống...
_Kira...?-Một chất giọng trầm sâu và hơi khàn vang lên.Tôi hơi giật mình,ngồi bật dậy,quay người lại.Đứng sau tôi,một cậu bạn có mái tóc xanh hải quân dựng đứng,nước da trắng nhợt và đôi mắt cáo vàng cam sắc sảo.Lại là một thành viên của Raimon Eleven nữa sao...?
_Tsurugi Kyousuke...phải không?
Cậu ta gật đầu,bước tới,ngồi xuống bên cạnh tôi...
_Cậu mà cũng tới những chỗ như thế này sao?Không ngờ đấy...-Cậu ta cất tiếng hỏi,mắt nhìn đăm đăm vào khoảng không vô định...
_Thì sao chứ?Đây là chỗ thích hợp nhất để ngắm trăng và hoàng hôn rồi...-Tôi điềm nhiên đáp.Cậu ta quay sang nhìn tôi,thoáng ngạc nhiên.Vẻ mặt ấy làm tôi thấy hơi khó chịu...
_Cậu thích ngắm cảnh lắm sao?
_Ờ,thì sao?Có gì lạ lắm à?
_Không...chỉ là tôi không nghĩ một kẻ lãnh cảm như cậu lại thích những thứ tinh tế như vậy...
_Tôi thích vẽ,tôi quan sát cũng chỉ để lấy tư liệu thôi.Một kẻ lãnh cảm thì không thể thích vẽ à?
Ha ha...tôi vừa mới nói cái gì vậy?Bình thường,khi gặp phải mấy câu hỏi xã giao từ những kẻ mới quen,tôi phải vặn lại mấy câu như"Không phải chuyện của cậu"hay"Cậu quan tâm làm gì?"chứ.Vậy mà giờ lại...Cậu ta khẽ nở nụ cười nửa miệng vẻ mỉa mai:
_Cậu có vẻ dễ nói chuyện hơn tôi tưởng...
_Vậy cậu thì sao?Sao cậu lại đến nơi này?-Tôi hỏi,cố lái sang chủ đề khác.Nhưng hay nhất chính là:tôi vừa hỏi một câu xã giao,tức là cái thể loại văn bản mà tôi ghét cay ghét đắng.Bản thân tôi cũng đang thấy lạ đây,vốn được mệnh danh là"tảng băng nam cực"mà...Đôi mắt cậu ta hơi trùng xuống:
_Đây là...nơi tôi và anh trai tôi thường hay chơi đá bóng khi chúng tôi còn nhỏ...
_Anh trai?Cậu có sao?-Tôi khẽ cau mày.Cậu ta gật đầu.-Cậu có vẻ hơi buồn...đã có chuyện gì xảy ra?
_Anh trai tôi...đã gặp một tai nạn năm 12 tuổi...và anh ấy đã bị mất đi khả năng đi lại...tất cả đều là lỗi của tôi...
_Vậy giờ anh ta sao rồi?
_Anh ấy đã trải qua một cuộc phẫu thuật và đã khá lên rất nhiều...dù anh ấy vẫn chưa thể hoàn toàn đi lại bình thường...
_Ít ra anh ta vẫn còn sống...-Tôi khẽ lẩm bẩm.-Ít ra cậu vẫn còn ai đó ở bên...
Ừ,ít ra cậu ta vẫn còn ai đó quan tâm tới mình,ít ra cậu ta vẫn còn ai đó để yêu thương...Còn tôi...
_Này,Kira,tôi hỏi cậu vài câu được chứ?
_Được thôi,nhưng tôi sẽ chỉ trả lời trong phạm vi có thể.
Khoảng lặng kéo dài,rồi...
_Cậu...không yêu bóng đá phải không?
_...Ờ...
_Vậy tại sao cậu lại gia nhập vào Raimon Eleven?
Tôi thoáng chút do dự,có nên trả lời cậu ta không nhỉ?Nhưng dẫu gì tôi và cậu ta cũng không hẳn là quen biết gì...
_Đó là...một vụ cá cược...
_Gì cơ...?
_Một người đã thỏa thuận với tôi,yêu cầu tôi phải gia nhập vào Raimon Eleven trong vòng 6 tháng.Nếu trong thời gian đó,tôi chơi được bóng đá trở lại,coi như người đó thắng,và tôi sẽ phải gia nhập chính thức vào Raimon Eleven...
_Còn nếu cậu thắng thì sao?Cậu sẽ đạt được gì?
_…Tự do...
_Hả...?
_Sẽ không ai được quyền can thiệp vào cuộc sống của tôi nữa...tôi sẽ được đi con đường của chính mình...
_Cậu muốn thắng?
_Đó là điều hiển nhiên.
_Kira,có phải cậu...là 1 cô nhi?
...Đau quá...nữa rồi...trái tim tôi đau quặn thắt...
_Ờ...Vậy thì sao?-Từng từ ngữ thốt ra một cách khó nhọc,bởi vết thương trong lòng lại một lần nữa nhói đau...
_Ba mẹ cậu...họ sao rồi?
...Kí ức lại tiếp tục ùa về...
_Không phải chuyện của cậu.
...Tôi đứng bật dậy,toan bỏ đi,nhưng thứ gì đó(chính xác là ai đó...)giữ tay tôi lại...
_Tôi vẫn chưa hỏi xong.
_Tôi sẽ không trả lời thêm câu nào nữa...
_Cậu chơi tốt nhất ở vị trí nào?
Tôi khẽ nghiến răng...
_Tiền đạo...hậu vệ...
_Cậu vừa tấn công vừa phòng thủ được sao?
_...Tôi từng là một libero...
_Vậy lí do cậu bỏ chơi bóng đá là gì?
_Tôi không hiểu,cậu hỏi nhiều như thế để làm cái gì chứ?-Tôi quay người,gần như hét lên,nhưng vẫn cố giữ không biểu lộ chút cảm xúc nào trên khuôn mặt...và cậu ta cũng vậy...
_Tôi muốn trở thành bạn của cậu.
_Cái...?-Tôi hơi khựng lại...Đã bao lâu rồi nhỉ...kể từ lần cuối tôi được nghe câu nói này...?-Tại sao?
_Tôi muốn giúp cậu.-Cậu ta điềm nhiên đáp.Lại nữa rồi...cái câu nói đáng ghét ấy...
_Buông tay ra...!
_Tôi hiểu cảm giác của cậu,tôi hiểu cậu cảm thấy cô đơn và đau đớn như thế nào...vì tôi cũng từng giống như cậu...cũng từng bị ám ảnh bởi quá khứ...Tôi cũng từng là một"con sói hoang cô độc"...
_Tôi không cần lòng thương hại của cậu.
_Tôi không thương hại cậu,tôi chỉ muốn giúp cậu thôi..."Nơi lạnh lẽo nhất không phải là Bắc cực mà là nơi không có tình người",tôi biết cậu đang sống ở cái nơi ấy,và tôi sẽ giúp cậu thoát ra.Không ai có thể sống trong cô đơn và ảo ảnh từ quá khứ mãi được đâu.
Khoảng lặng kéo dài...Tôi khẽ nở một nụ cười nửa miệng mỉa mai...Giúp sao?Ai cần chứ?Ai cần cái sự"quan tâm"vô nghĩa của mấy người chứ?"Hiểu cảm xúc"của tôi sao?Cậu ta nhầm to rồi...!Cảm giác của tôi...tất cả những gì tôi đã trải qua...không ai hiểu cả...không một ai...chỉ có mình tôi...một mình con sói nhỏ cô độc này...
_Cậu nghĩ cậu có thể giúp tôi sao?
_...Ờ...
_Vậy thì cứ thử đi...để xem cậu làm được gì...
Cái quái...tôi vừa nói cái quái gì vậy?Từ khi nào mà tôi bắt đầu hành động trái với suy nghĩ của mình?Tôi đã nói là không cần thứ lòng tốt ngu ngốc đó rồi cơ mà...!Quay sang,tôi thấy cậu ta đang mỉm cười...nụ cười rất thân thuộc...Vì sao nhỉ?...Phải rồi...vì cậu ta thật sự rất giống...
Về Đầu Trang Go down
Phong Ryuu
Đội trưởng đội Hokkaido
Đội trưởng đội Hokkaido
Phong Ryuu


Tổng số bài gửi : 3115
Join date : 11/02/2014
Age : 24
Đến từ : Narfam

Inazuma Eleven Go Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Inazuma Eleven Go   Inazuma Eleven Go I_icon_minitime7/11/2015, 3:48 pm

...... ngộ vẫn phóng được mà
Về Đầu Trang Go down
http://thinliunhc@wordpress.com
Kira Akuma
Tập sự
Tập sự



Tổng số bài gửi : 14
Join date : 12/09/2015

Inazuma Eleven Go Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Inazuma Eleven Go   Inazuma Eleven Go I_icon_minitime7/11/2015, 4:39 pm

Phóng kiểu gì?
Về Đầu Trang Go down
Phong Ryuu
Đội trưởng đội Hokkaido
Đội trưởng đội Hokkaido
Phong Ryuu


Tổng số bài gửi : 3115
Join date : 11/02/2014
Age : 24
Đến từ : Narfam

Inazuma Eleven Go Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Inazuma Eleven Go   Inazuma Eleven Go I_icon_minitime8/11/2015, 9:23 pm

thì vào phần phóng chữ thôi @@
Về Đầu Trang Go down
http://thinliunhc@wordpress.com
Kira Akuma
Tập sự
Tập sự



Tổng số bài gửi : 14
Join date : 12/09/2015

Inazuma Eleven Go Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Inazuma Eleven Go   Inazuma Eleven Go I_icon_minitime10/11/2015, 8:06 pm

Thấy quái đâu?
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Inazuma Eleven Go Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Inazuma Eleven Go   Inazuma Eleven Go I_icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Inazuma Eleven Go
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 2 trangChuyển đến trang : 1, 2  Next
 Similar topics
-
» Inazuma Eleven + Go
» Inazuma Eleven & Inazuma Eleven Go
» [FanFic] Inazuma Eleven
» Inazuma Eleven Doujinshi_Lửa và băng
» Inazuma Eleven - Chết đi tên đáng ghét!

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Đường dẫn đến khung thành :: Thư viện :: Fan Fictions-
Chuyển đến